Đào yêu
Số chương: 3
Đào yêu
Văn án:
Tháng tư , khi hương vị của mùa xuân đã dần tan hết , hắn bị mọi người vây quanh, bước lên đài cao ấy ...
Vì hắn đã giết giáo chủ ma giáo- kẻ đã náo loạn giang hồ ba năm nay nên giờ đây khắp võ lâm không ai dám khinh thường hắn. Thanh kiếm Lăng Tiêu trong tay hắn nhuốm máu tươi, hắn đứng ở trên cao, phóng tầm mắt nhìn xuống phía dưới, ồn ào ầm ĩ, dường như ai ai cũng kích động .
Hắn chỉ thẳng hàn kiếm lên trời cao, ngửa mặt hô to " Ma giáo đã bị diệt" – Thanh âm hùng hậu như tiếng sấm, dường như muốn vang lên tận trời xanh.
Phía dưới đài, hàng vạn người tung hô ủng hộ, có người vui quá mà khóc, có người ngửa mặt lên trời cười to, cũng lại có người giật mình thất thần.
Ba năm trước, ma giáo ồ ạt tấn công trung nguyên, rất nhiều người trong số họ bị bọn chúng sát hại khiến nhà tan cửa nát. Kể từ đó cuộc sống của họ gắn liền với chữ "báo thù", Thượng Quan Kỳ Hoa cũng vậy .
Cừu hận, thống khổ của hắn là thật, hắn đã từng một lòng muốn trả thù nhưng giờ đây hắn lại càng muốn buông thanh hàn kiếm nhuốm máu ra, rời khỏi nơi đài cao này.
Đôi mắt sâu thẳm lướt qua đám người, cách đó không xa, dưới tán liễu xanh, nữ tử áo hồng yên lặng đứng đó. Thấy hắn nhìn lại, nữ tử cong môi mỉm cười, lười biếng nâng tay lên, giơ ngón cái với hắn, dù không nghe thấy hắn cũng biết nàng đang nói: "Giỏi lắm, không hổ là nam nhân của ta!"
Hắn nhắm mắt lại, cảm thấy chói mắt, ánh mặt trời ấm áp phủ lên thân mình lạnh băng nhuốm máu: "A Chước"
Âm thanh nhẹ nhàng chưa kịp phiêu tán theo gió, nụ cười của người con gái áo hồng dưới tán liễu xanh dần dần trở nên hoảng hốt. Gió nhẹ chợt thổi mang theo những chiếc lá rơi đầy trời, chỉ là giây lát trôi qua nhưng hình bóng màu hồng nhạt cũng theo gió tung bay như một làn khói nhẹ tan đi.
Tan đi???
Khóe miệng cười còn chưa kịp hạ xuống , đồng tử còn không kịp nhỏ lại . Trong giây lát, sắc mặt nam tử đang đứng giữa vạn người tung hô ấy trở nên tái nhợt. Hắn thi triển khinh công bước qua đầu vai mọi người mà chạy về phía hàng liễu.
Trên nền cỏ xanh rải rác vài cánh hoa đào – loài hoa vốn không xuất hiện vào tiết trời ấy. Chúng giống như nói cho hắn rằng người con gái kia thực sự đã từng đứng nơi đây.
"A Chước."
A Chước của hắn ...
Tháng tư năm Nguyên Võ thứ tám. Nam Cương ma giáo làm hại võ lâm bao lâu nay cuối cùng cũng bị diệt. Lúc này, võ lâm trung nguyên cũng như rắn mất đầu, tất cả mọi người đều đề cử Thượng Quan Kỳ Hoa làm tân minh chủ. Thượng Quan Kỳ Hoa từ chối, đêm đó hắn quy ẩn núi rừng... Cho tới ngày nay, cũng không ai biết được hành tung của hắn.
Đời sau, câu chuyện của hắn được lưu truyền thành truyền thuyết.
Lưu ý: Truyện được đưa lên với mục đích chia sẻ phi lợi nhuận trong cộng đồng yêu thích tiểu thuyết, đồng thời giúp đỡ các bạn không có điều kiện đọc truyện do giới hạn về ngôn ngữ, địa phương, hay điều kiện tìm mua sách…. có thể tiếp cận tác phẩm.