Old school Swatch Watches
36 chiêu ly hôn

Tác giả: 11111111

Số chương: 177

Chương bốn - Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị

Tôi vô cùng mơ hồ, không biết nên kể lại thế nào.


Đinh Đang nói: "Mẹ vẫn nói, ta sinhhai đứa con gái, một đứa tựa như bạch ngọc, một đứa tựa như củ cải, nhưchị Đinh Đinh chính là bạch ngọc trong lòng mẹ, đẹp đến có thể chiếu rọi xung quanh, em chính là củ cải, chỉ xứng cắt dầm rau trộn. Em đây thựckhông hiểu, diện mạo chị như vậy, người đàn ông nào lấy được về đều phải tốn công chết thôi, làm sao lại bỏ được mà đề nghị ly hôn với chị chứ?"


Tôi cũng ngây ngốc nói, "Nhưng GiaTuấn vì sao phải nói như vậy? Biểu tình ngay lúc đó của anh ấy rất trang trọng, hoàn toàn không giống như đang nói đùa."


Đinh Đang không trêu chọc nữa, nósuy nghĩ xong, phân tích cho tôi: "Chị à, đàn ông thông minh thường sẽlấy một người phụ nữ ngốc một chút, lại nuôi một nhân tình vô cùng thông minh, như vậy hắn có thể có một người vợ quản lý việc nhà cửa cho hắncùng một nhân tình có thể hầu hắn nói chuyện. Chồng chị thuộc loại đànông này."


Tôi không cam lòng ngắt lời nó: "Ý em là, em nói chị ngốc?"


Đinh Đang hừ lạnh: "Chị không ngốcsao? Điều khiển từ xa dùng thế nào cũng không nghĩ động não, tất cả đồđiện trong nhà đều cần anh rể điều chỉnh hết mới đến dùng, chị nói chịkhông ngốc ư?"


Tôi không phục nói: "Thì là chịngốc, chị cô ngốc không phải là ngày một ngày hai nha, lúc chị quen biết anh rể cô cũng đã là như vậy, sao anh ấy vẫn còn lấy chị?"


Đinh Đang lắc đầu, nó lấy dao gọt táo ăn.


"Chị à, lúc anh chị đang yêu nhau ởgiai đoạn hoàng kim thì kết hôn, thời kỳ sinh mệnh của tình yêu kéo dàiđược bao lâu? Ba năm thôi, năm thứ nhất là thời kỳ thăm dò, năm thứ hailà thời kỳ thể nghiệm, năm thứ ba là thời kỳ gắn bó, qua ba năm chính là thời kỳ khoan dung và nhân nhượng, chị và anh rể lúc đang trong giaiđoạn yêu đối phương nhất thì kết hôn, hiện giờ đã kết hôn được 4 năm,lập tức sẽ tới năm thứ 7, cái dớp 7 năm, chị không phải không rõ, đếnthời điểm đó rồi."


Tôi lúc này choáng váng, cái dớp 7 năm? Chúng tôi hiện giờ mới là 6 năm mà.


Đinh Đang nói tiếp: "Phụ nữ trởthành người vợ bị ghẻ lạnh, có 2 loại biểu hiện, một loại phụ nữ là,ngày nào cũng xoay quanh bệ bếp, rối bù, lôi thôi lếch thếch, loại phụnữ này đàn ông đương nhiên không thích, một loại khác, lại là ăn mặc rất đẹp, ngày nào cũng trừ bỏ đi dạo phố đánh bài, ngủ dưỡng nhan, không có việc gì làm, càng ngày càng xa cách không thông với đàn ông trong tưtưởng, cái loại phụ nữ thứ hai này, chính là như chị vậy."


Tôi sững sờ tại chỗ, đúng, Đinh Đang nói không sai, những đạo lý này tôi cũng biết, nhưng mà, lẽ nào tôi là loại thứ hai?


Đinh Đang ăn táo, tôi lại không rõmà truy vấn nó tiếp: "Chị đây có gì sai? Chị vì Gia Tuấn mà cũng khôngcần công tác, an tâm trông coi nhà cửa, toàn tâm toàn ý chiếu cố anh ấy, chị có gì sai chứ? Là bởi vì như vậy mà anh ấy muốn ly hôn với chịsao?"


Đinh Đang than thở: "Chị à, chínhbởi chị vì anh ấy, cái gì cũng từ bỏ, an tâm ở nhà làm con gà mái già,anh ta cho cái gì chị mổ cái đó, cho nên chị dần dần mất đi chính mình,từ con gà cẩm mao ban đầu biến thành con gà bạch điều hiện tại, trừ bỏhầu anh ta trên giường ngủ, ngoài ra không có gì mới mẻ đáng nỏi, đàn bà như chị, một ngày nhìn còn mới mẻ, nhưng một năm liền đã nhìn mỏi mắtrồi, chồng chị tinh anh tháo vát như vậy, đương nhiên sẽ chê chị thiếutiêu chuẩn, đàn bà bên ngoài hình hình sắc sắc, phong tao quyến rũ, khôn khéo có năng lực, người nào mà không mạnh hơn chị?"


Tôi nhất thời yếu lòng, lời Đinh Đang nói chính là tình hình thực tế sao?


"Đinh Đang, ý của em là anh rể em có người ở bên ngoài sao?"


Đinh Đang suy nghĩ, không ăn táonữa, ngược lại cũng nghi hoặc nói với tôi, "Chị, không hắn là vậy, chồng chị thực ra là người tốt, cũng rất cưng chiều chị, nói không chừng, anh ấy chỉ là dọa chị."


Tôi hoang mang lo sợ, người bắt đầu run rẩy.


Đinh Đang nói tuy bình thản, nhưng sắc bén không gì sánh được.


"Chị, chị tuy diện mạo xinh đẹp,nhưng đó là vốn liếng của chị sao? Bây giờ đàn bà đẹp có rất nhiều, đẹp, thông minh, yêu thích sự nghiệp mới là hồng nhan lý tưởng của đàn ông,mà xã hội hiện tại áp lực lớn như vậy, đàn bà muốn sống cũng phải cạnhtranh ba phần thiên hạ giống như đàn ông, đàn bà giống như chị, ngày nào cũng đều ăn no ngủ kỹ, không có việc gì liền đi dạo phố, cho rằng làmbữa cơm cho ông xã ăn, dỗ dành ông xã ở trên giường, sớm bị xã hội đàothải rồi."


Tôi đã bị xã hội đào thải rồi?


Tôi mờ mịt không biết nghe xong được bao lâu, chỉ biết là, cuối cùng Đinh Đang còn trang trọng ném lại một câu:


"Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị!"


Chương trước | Chương sau

Từ khóa: từ khoá,
Đang tải bình luận!